Lời ca cho kẻ lên đường

 

Mạnh dạn lên đường sá ǵ những chông gai

Ơi người viễn hành lang thang cô độc

Dù trái đất ngửa nghiêng, dù biển cạn núi ṃn

Bước chân không thể hoang mang bối rối

Trên con đường này, và ở nơi chốn ấy

Có hàng triệu bạn đồng hành hay không có một người nào th́ vẫn như thế

Chỉ có ngươi, nên tự thâm nghiệm cái cùng đích của cuộc lên đường

Nơi chốn bao la vô cùng tận tất không phải là chỗ họp chợ đông vui

Khi chân trần chạm đến chóp đỉnh tịch liêu hiu hắt nhất, ngươi sẽ nh́n ra tất cả những ǵ kiếm t́m

Những thứ ấy chưa hề biến mất trong gịng tạp nhạp bẩn thỉu của trần gian

Hăy tha thứ và hăy nhẫn nại bước tới

Bằng những bước cô liêu lăng đăng như sương như khói

Chẳng có ǵ được hay mất trong những xó xỉnh mộng huyễn chiêm bao

Ơi kẻ lữ hành đáng thương, có ǵ phải băn khoăn thức dậy từng đêm

Nghi ngại chi mà nh́n sâu trong bóng tối mịt mùng

Hăy hùng dũng bước tới bằng những bước nhẹ tựa hư không

Chỉ như thế ngươi mới trở về nơi thinh lặng tột cùng…

Ơi kẻ lữ hành, ơi kẻ lữ hành

Lên đường, hăy cứ lên đường! 

 

(trích đoạn từ bài Trong Những Thoáng Chốc của Vĩnh Hảo,

viết ngày 01 tháng 11 năm 2006)

 

 

 


 

Back Up Next

 

Trở lại trang Mục Lục Thơ