Vi Khuê

 

Thủy mặc

Tuổi già chống gậy bên hiên

Mưa thu đọng hạt sương trên đọt gừng

Vẳng nghe quốc gọi ven rừng

Tiếng thoang thoảng động, rưng rưng cành chiều.

 

Đồi hoa

Từ em được ướp hương tình ái

Sáng dậy thơm như quả chín hườm

Có lũ chim gì ưa mách lẻo

Trên cành tọc mạch ngó qua song

Đêm qua em ngủ một mình thôi

Người yêu em ở quá xa xôi

Nhưng tình như đã len vô máu

Trong mỗi đường gân thớ thịt rồi.

 

Trưa ở Virginia

Giữa trưa nắng đổ vàng sân

Nhà ai ngói đỏ bâng khuâng phượng về

Võng dài kẽo kẹt thân tre

Sông chao thuyền lại, chèo nghe đã gần

Ôi nàng sưởi ấm lưng ong

Ngồi chi dưới bụi trúc hồng ngẩn ngơ

Kìa con sóc nhỏ, bâng quơ

Óng lưng mềm lụa nhảy bờ cỏ thơm

Vườn rau diếp cá xanh um

Ớt-lên-trời rực cả khung cửa chùa

Lần tràng hạt, niệm nam mô

Sư lên cầu gỗ nhìn trưa dưới cầu...

Nằm êm trong nắng trưa sâu

Tưởng chiêm bao, những chuyện sầu đã qua.

 

Tiếng gọi

Những tưởng âm thanh chẳng có hương

Trưa nay nghe tiếng gọi bên tường

Tiếng con chim vịt bên tường gọi

Ngát cả trời đây hương cố hương.

 

Sông trăng đồi hoa

Sông trăng chảy dưới đồi hoa nở

Hạ giới ai ngờ có cảnh tiên

Vẫn biết phù sinh là tạm bợ

Nhưng một ngày anh đã có em.

 

Hoa

Sớm mai dậy với sao mai

Mới hay trái đất đã quay nửa vòng

Đất còn chẳng chịu nằm không

Máu tim ta vẫn vun trồng nên hoa.

 

Mặt trời

Khi đứa con gái gửi thư về cho bà mẹ già

Nói rằng

Tóc con đã bạc rồi

Bà mẹ già hốt hoảng trèo lên giường nằm

Để mặc cho dòng lệ tự do trôi

Trên khuôn mặt phủ đầy niềm sợ hãi không tên tuổi

Chúng ta

Sợ hãi

Mặt trời.

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ