Lý Thụy Ý

 

 

Lục bát tình yêu

Từ Ta quên chất rượu cay
Không say vì rượu, Ta say vì người
Màu son thiếu phụ vẫn tươi
Nên người bỏ thú rong chơi một mình
Dỗi hờn chúm chím môi xinh
Lẳng lơ ta hát tâm kinh dối đời
Chân phương từ độ yêu người
Hồn nhiên như thuở đôi mươi dại khờ
Sá gì những giọt thu mưa
Người dư bản lĩnh, ta thừa thủy chung
Dây leo quấn quít thân tùng
Gội sương tắm nắng từ thung lũng hồng
Ta làm con bé hát rong
Giày thô áo vải theo chồng phiêu du.


Thật tình

Thật tình em rất yêu anh
Thủy chung qua mấy khúc quanh cuộc đời
Thật tình nghe tiếng mưa rơi
Nhớ sao là nhớ những lời tình ru
Thật tình cuộc sống phù du
Mà sao vẫn nói thiên thu đợi chờ?
Thật tình như một bài thơ
Bên chồng con vẫn bơ vơ nhớ người
Thật tình - vâng thật tình thôi
Từ yêu khép nửa nụ cười vì anh
Thật tình giọt nắng mong manh
Vô tình làm cả bức tranh loang màu
Thật tình - chẳng thật tình đâu
Thật tình... bởi miệng quen câu... thật tình.

 

 

Cho người tình xa

Lời thơ cuối viết cho Anh
Và bằng tất cả chân thành trong Em
Ngoài kia nắng nhẹ nghiêng thềm
Em ôm nhung nhớ khóc niềm môi xinh
Lời thơ cuối cho cuộc tình
Là xin quên chuyện chúng mình đi Anh !
Dù đời chưa mất màu xanh
Nhưng còn hơn để mộng thành.

Rồi đau!
Xa nhau... để mãi còn nhau
Anh ơi! Nghe tiếng kinh cầu hay không?
Xin đừng tan giấc mơ hồng
Dù cho hai đứa đầu sông cuối trời
Xin Anh cho trọn nụ cười
Với bao nhiêu ước mộng đời Anh mang
Em về xin quấn khăn tang
Liệm tình yêu giữa mồ hong lạnh lùng!
Nhưng ngàn đời vẫn thủy chung
Với đồi hoa trắng - với thung lũng buồn
Với rừng - với núi mờ sương
Với bao kỷ niệm đoạn đường Anh qua
Mình yêu nhau thật thiết tha
Nhưng ai không phải chia xa một lần
Tầm thường như chuyện thế nhân
Rồi mai có lúc không cần đến nhau
Bây giờ chấp nhận niềm đau
Xa nhau - để mãi còn nhau trong đời
Anh về xin góp nụ cười
Vòng tay ôm trọn bóng người tình xa!
(Thơ tình 1995)

 

 

 

 


 

 

Trở về mục Đọc Thơ